第55章 我是神仙的事情,我会说?
“不好意思,久等了。”
thử thì Diệp Lương dĩ kinh lai đáo Hứa Doanh Băng diện tiền
thử thì Hứa Doanh Băng chính trạm tại tha mã toa lạp đế diện tiền tĩnh tĩnh đẳng trứ diệp lương đáo lai
tại Diệp Lương đáo lai chi thì cương hảo hữu nhất trận vi phong tập diện nhi lai
Hứa Doanh Băng thân hậu đầu phát tại giá nhất khắc tùy phong khinh dương hiển đắc thập phân anh tư táp sảng
她是那种颜值特别清爽,特别漂亮,而身材又十分的顶的女生。
今天的她,没有穿着之前的那种运动衣,而是较为宽松的短袖衣。
原本很合身的衣服,却被她给撑得很大,甚至露出了雪白的腰,再加上她穿着的短牛仔裤,让她整个人看起来更加的修长。
giá dạng nhất mạc nhược thị Diệp Lương thủ tốc cú khoái thoại thậm chí hoàn toàn khả dĩ phách hạ lai đương bích chỉ
na lý Diệp Lương tiên sinh thị ngã mạo muội tài đối
Hứa Doanh Băng ngận khách khí cân Diệp Lương thuyết trứ
tái thứ kiến đáo Diệp Lương tha dã tưởng tri đạo tự kỷ chi tiền tòng tha tâm lý thính đáo tâm thanh thị bất thị chân thị bất thị tự kỷ tại tố mộng
没有声音……
难道,之前真的是自己做梦了?
nhi thử thì Diệp Lương chính tại tiếp thụ trứ lai tự hệ thống đề tỉnh
“叮,恭喜宿主,获得修仙额外奖励:鹰爪神功。”
鹰爪功他知道,但鹰爪神功,叶良可就没听说过了。
“叮,鹰爪神功,是一门以外劲修成内功的神功,比起普通的鹰爪功,可以凝气成爪,修炼不仅不会伤身,反而还有助于身体气血运转。”
“也就是说,还是武功喽。”
Diệp Lương tưởng tưởng tự kỷ tuy nhiên hiện tại dĩ kinh khai thủy tu luyện thiên địa linh khí đãn tự kỷ hội cơ sở đông tây hoàn thị thực tại thái thiếu
这些武功对自己的实用性,不下于体质之类的基础数据啊。
当然,修仙是一个漫长的过程,基础才是最重要的。
自己不能为了一时的方便,就放弃修行天地灵气。
该努力的时候,还是要努力的。
他现在会的心法有天地交征·阴阴大悲赋。
指法有剑气诀。
拳法有咏春。
身法有逍遥游。
现在又有了一个鹰爪神功。
这鹰爪神功,无疑将是所有武学里面,威力最大的一门。
毕竟,这可是带了神字的功法,自然不是别的可比的。
将注意力重新投到了眼前的许盈冰身上,他说道:
“那,许姑娘,我们走吧,别让老人家久等了。”
【等到了那里之后,我要先好好看看情势再说。
以我现在的实力,足够保护任何人不受伤,但是,我却没办法稳住所有的情势。
在情势明了之前,我不能让任何人知道我的真正实力。】
Diệp Lương
又开始了?
这次,又是什么戏码?
之前,我记得对这个叫许盈冰的,修仙语音包的语音不是说,她前世有仙骨在身,被人剔走了。
自己不成仙,只为在红尘中等她归来吗?
怎么现在又变成了什么情势了。
hữu thì hậu Diệp Lương đô tưởng tri đạo hệ thống đáo để cấp tha an bài thị thập yêu dạng giác sắc hí phân
这些戏份,要是能写成小说,一定特别的精彩。
每一本,都将成为装逼小说的鼻祖。
hiển nhiên Hứa Doanh Băng giá thứ hựu thính đáo tu tiên ngữ âm bao ngữ âm
她一脸的古怪之色。
什么什么?
什么情势,你又要隐藏什么实力?
这家伙,内心戏还真是足啊。
thử thì Hứa Doanh Băng chích bả tự kỷ năng thính đáo Diệp Lương nội tâm hí đương thành thị nhất kiện hữu thú sự tình hiển nhiên tha hoàn một hữu ý tư đáo sự thái nghiêm trọng tính
như quả Khương Vũ Nhu hoàn hữu nhan thanh tri đạo thoại khả năng hiện tại dĩ kinh hội nhẫn bất trụ đối tha hảm khoái bào sỏa hài tử khoái bào
tại Hứa Doanh Băng yêu thỉnh chi hạ Diệp Lương tọa đáo mã toa lạp đế phó giá sử thất tòng tiểu khu lý diện xuất khứ
而颜清站在一边看着这里的一幕,暗自扬起了唇角。
“我颜清,最喜欢做的就是有挑战力的事情,叶良,你现在可以继续对我如此这般,但,我相信,我有一百种办法,让你对我爱得不可自拔,哼——!”
说是这么说,但实际上,此时此刻的她根本是气得不行。
头上青筋直跳,她捏紧了拳头,狠狠的跺了跺脚。
太气人了,MD——!!!
这辈子没被人如此看不上过。
要不是为了吸引到他的注意,自己会化妆成这个样子?
自己是怕自己以前的形象太高冷了,他在自己面前会自卑得不敢说话。
居然还说自己是狐狸精,狐狸精怎么了,狐狸精不吸引人吗?
给你狐狸精你要不要?!!!
要?想得美——!!!
Hứa Doanh Băng khai trứ xa tái trứ Diệp Lương nhất lộ hướng trứ sơn thượng nhi khứ
没想到,她家居然是住在仙霞峰上的。
仙霞峰,之前唐姨也有介绍过,那可是一个神豪聚集的地方。
那里随便出来一个,都是江州有头有脸的人物。
可不是什么酒店大老板那样,算不上真正的排面。
Hứa Doanh Băng xa tốc ngận khoái Diệp Lương hoàn một lai đắc cửu đa khán khán sơn thượng phong cảnh tựu dĩ kinh bị tha tái đáo nhất cá đại biệt thự lý diện
giá biệt thự cân Khương Vũ Nhu tha gia na chủng tiểu biệt thự dã thị hoàn toàn bất đồng
除了面积更大,更豪华,而且,里面还配备了独立的安保人员。
tại Hứa Doanh Băng tái tha tiến lai thì hậu giá ta an bảo nhân viên hoàn hội tâm tiêu chuẩn quân tư đối giá biên hành lễ
“叶先生,请。”
tại đình hảo xa chi hậu Hứa Doanh Băng đối Diệp Lương thuyết đạo
“我爷爷已经在等着你了。”
“嗯。”
Diệp Lương điểm điểm đầu mục quang hướng trứ na biệt thự môn khẩu khán khứ chích kiến nhất cá lão giả thủ phù trứ quải trượng chính diện đái tiếu dung tại khán trứ tha
giá tựu thị Hứa Doanh Băng gia gia hứa lão ba
án chiếu lộ thượng Hứa Doanh Băng thuyết pháp tha gia gia thị cá thối hưu dưỡng lão vũ lâm tiền bối
至于他退休之前是干什么的,她也不知道。
thử thì hứa kính chính tại khán trứ Diệp Lương
虽然他知道不可能,但是,当他看到叶良的这一刻,便本能的感觉到了。
Diệp Lương bất giản đan
这不是一个普通的年轻人。
虽然看起来挺像个普通的年轻人的,但是,他一定不简单。
就算不是那种能把石头打成粉状结构的超级高手,他本身的武功肯定也不差。
“呵呵,叶小兄弟,老夫许镜,冒昧请你前来,见谅。”
khán đáo Diệp Lương quá lai hứa lão viễn viễn tựu dĩ kinh vi tiếu trứ tại cấp tha đả chiêu hô
Diệp Lương mục quang hướng trứ hứa lão thủ tiều nhất nhãn thần sắc vi vi nhất biến
但还是笑着说道:
“哪里,是我想来拜访您老人家,想从你这里多了解一下,什么才是真正的武林。”
“吃过早饭没有,我已经命人准备了早饭,叶小兄弟,我们吃了饭,再说别的吧。”
在基本的客套结束之后,许老并没有急着跟叶良开始话题。
毕竟,大清早的把人请过来,总得招待一顿饭吧?
“这,不太好吧?”
【好,本尊腹中早已十分饥渴。】
Diệp Lương
修仙语音包,别闹,能有多饿啊?
“咯咯……”
thử thì Hứa Doanh Băng tại Diệp Lương thân hậu tiếu tiếu khai khẩu thuyết đạo
“叶先生,您可别客气,我爷爷最喜欢的就是结交武林好友了,现在这个时代,会武功的人越来越少了……武功……消失是迟早的事情,难得看到你这样一个会武功的人,爷爷他可开心了。”
“既然这样,那我就谢过许老了,正好,我要问许老一些问题。”
Diệp Lương thuyết đạo
对这个世界,他基本上是一点了解都没有。
一开始以为,这只是一个平行世界,但是,等他的眼界提起来之后,他又发现,这个世界跟想象中的不太一样。
不知道是穿越前的他眼界不足,还是这个平行世界跟之前的世界本来就不一样,只是看似平行。
“叶小兄弟不用客气,你愿意赏脸上门一趟,老夫高兴还来不及呢,盈冰,请叶小兄弟进来坐。”
tha đối Hứa Doanh Băng thuyết nhất thanh chi hậu tiện chuyển thân hướng trứ biệt thự lý diện tẩu tiến khứ
像这种大别野,就像是古代的高门贵宅一样,住的可不是一家人,可以说是一系人也不为过。
一路进来,除了必要的安保,打扫卫生的清洁人员,一晃眼的,就已经是几十张不同的脸了。
“……”
Hứa Doanh Băng đái trứ Diệp Lương cân tại gia gia hậu diện nhất lộ thượng tha tại chi trứ nhĩ đóa tưởng yếu thính diệp lương tâm thanh
nhi Diệp Lương tâm thanh thử thì xác chính tại tinh thải
【上一世的我,与你,也是这般相识,我只是平平无奇的一个家族弃子,而你,却是身怀仙骨,前途无量。】
【你不像是其他人一样看不起我,但,你却也不可能看得上我。】
【终是天意弄人,我们最终还是走在了一起……】
【可惜,你的仙骨被人盯上,硬生生剔走。】
【失去仙骨的你,最终无缘长生,如今,我在红尘之中等了亿万年,你终于回来了。】
Diệp Lương thượng thứ kịch tình thị giá dạng mạ
我怎么感觉有点记不太清了。
修仙语音包:装逼的话,怎么想怎么说,宿主不用在意,主要是要体会其中意境。
Diệp Lương ngã ngộ
听到修仙语音包的解释,此时,叶良感觉自己悟了。
他开始在脑海之中幻想自己的情况,如果,自己是一个被人看不起的家族弃子,如果有一个身怀仙骨的天之娇女看上了自己。
那,自己得有多幸福啊?
然而,这样的幸福,却被一群盯上了自己女人仙骨的宵小给盯上了。
他们夺走了自己女人的仙骨,而自己,无能为力。
这……想想真TMD憋屈。
“叮,恭喜宿主,获得修仙额外奖励,书法+2.”
“书法?”
Diệp Lương cảm giác tự kỷ xoát đáo thư pháp cơ suất hoàn thị đĩnh cao dã bất tri đạo tự kỷ hiện tại thư pháp thị thập yêu thủy bình
听说,真正的修仙者,是可以靠着书法就立地成圣的。
万一自己的书法真有这么厉害的话,那可就牛逼了。
thính trứ Diệp Lương tâm thanh Hứa Doanh Băng bất do đắc ám tự hảo tiếu
这位弟弟,一天天的,也不知道在想些啥。
该不会,看到漂亮的姑娘,他都会想这些乱七八糟的事情吧?
他的想象力这么丰富,不去写小说,可真是可惜了。
很快,大家来到了许家的餐厅。
“叶小兄弟,请坐,我马上让人上饭。”
像这种有钱人家的早餐是吃什么,叶良也很好奇。
然而,当看到送上来的早餐的时候,他不由得暗自失笑。
原来,他们吃的也是包子鸡蛋加稀饭米粥啊。
看样子,这一家有钱人的逼格没展现出来。
还比不上杨亭给他女朋友办席舍得花钱。
他还以为,这么有钱的人,随便吃个早餐啥的,都是要摆满汉全席呢。
“叶小兄弟,你刚才说,关于武林,你有事情想问我,不知道你想问什么?”
手里端着稀饭,吹了吹之后,喝了一口,许老对叶良问道。
“我就好奇,武林是什么样子的。”
Diệp Lương thuyết đạo
“武林中的高手,又是什么样的,像不像电视里面那样厉害,可以剑气伤人,一掌崩山之类的。”
“咳咳……”
thính đáo Diệp Lương thoại hứa lão soa điểm cấp sang tử tha thuyết đạo
“电视里面演的,太假了,武功哪里有这么厉害。
不过也不完全是假的。
剑气,掌气之类的,的确是骗人的把戏。
“不过,我看过真正的武林高手,会暗劲。”
“暗劲?”
Diệp Lương vấn đạo tựu thị cách sơn đả ngưu chi loại kỹ xảo đối ba
“嗯。”
许老说道:
“真正的暗劲高手,可以一掌拍在人身上,但劲力却透过人的外表,直接暴射到人的背后,甚至发出如同声波一样的噪音,十分可怕。
更厉害的,甚至能一掌打人身上,把人的衣服都给打裂开……
“这,就是暗劲。”
Diệp Lương điểm điểm đầu
自己使用咏春之时,如果不附带天地灵气,效果就是那样的。
但如果附带天地灵气的话,那,一掌下来,怕是钢铁都要直接打成碎裂。
暗劲,确实还是很厉害的。
【区区暗劲,也好意思称作高手,这个世界的武力值可真是落后啊,就没有人能让本尊有点期待吗?】
Diệp Lương
Hứa Doanh Băng thử thì tại nhất biên đối tha vấn đạo
“叶先生,虽然之前听你说过你会武功,但我也不知道你到底有多厉害,要不,等下我们过两招看看?”
“好啊。”
Diệp Lương điểm điểm đầu hựu đối hứa lão vấn đạo
“除了暗劲高手,这个世界上还有没有更厉害的?比如,像神仙一样的?”
“哈哈哈哈。”
闻言,许老大笑出来:
“若这个世界上有神仙,那哪里还有我等凡人立足之地,既然凡人可以主导世间一切,那不是已经证明了,没有神仙了吗?小兄弟,你这么问,莫非,其实你知道神仙?”
“我当然不知道神仙了。”
Diệp Lương dao dao đầu yếu thị tri đạo thoại ngã dã bất dụng vấn nhĩ
他是真不知道这个世界上有没有神仙之类的东西。
【老家伙,你是想试探我吧,我是神仙的事情,我会跟你说吗?
看你也是活不了两年的人了,要是让你知道这个世界上还有永生的神仙,怕你会死不瞑目的。】
Diệp Lương
“咳咳咳……”
chính tại hát đậu tương Hứa Doanh Băng đột nhiên sang nhất hạ trọng sinh khái khởi lai
她将自己一闪而过的气恼收了起来,继续默默喝豆浆。
哼,等下一定要好好教训一下这个家伙才行。
……